Vì đã lâu nên R không nhớ rõ lắm về những việc R đã hành động. Nhưng chúng ta phải biết đã xảy ra câu chuyện gì cho đến khi đạt được lịch sử Sumni của ngày hôm nay, thì mới biết nhiều hơn Ý muốn của ĐCT, ĐC, và ĐTL mà đã nuôi dưỡng, dạy dỗ và làm lịch sử với R, chính vì thế, R viết “Con đường chỉ mình tôi bước đi” theo như những gì ĐCT làm cho R nhớ ra.
Khi cơn gió tuyết phương Bắc thổi dồn dập và tuyết chất đống thì R nhớ ra một câu chuyện. Đó là câu chuyện R đã từng cầu nguyện trên một tảng đá rộng và dẹp ở phía trên vách đá Yongmungol tại núi Daedun, địa điểm du lịch cách quê hương R 4km. Nếu cầu nguyện ở nơi đó vào mùa đông thì tuyết chất đầy ắp trên lưng R rồi chẳng mấy chốc mà trở thành mồ tuyết. Vì ở đó là vách đá nên không có tảng đá nào là không dính đầy tuyết. Yongmungol ở núi Daedun là thung lũng lạnh lẽo gió lạnh bao quanh và không đọng một giọt mồ hôi dù là vào mùa hè. Cho nên vào mùa đông thì sẽ như thế nào. Mùa hè qua đi, mùa thu cũng qua đi, và khi mùa đông khắc nghiệt không một bóng người, thì nước cũng đóng băng, tất cả mọi thức của thung lũng này đều đóng băng cứng hết tất cả.
R đã sống cầu nguyện ở nơi đó vào độ tuổi 10 và 20. Có lúc, nếu đi cầu nguyện một lần thì R cầu nguyện đến mức phải đói không chịu được rồi mới đi xuống. R gọi ĐCT và Chúa Giê-su, cầu nguyện hỏi là R phải sống cuộc sống như thế nào. Và, vì nghèo nên có khi R cũng cầu nguyện xin làm cho R sống sung túc. Hơn nữa, thực sự R cũng đã cầu nguyện hỏi là R phải làm điều gì, việc cần làm trong cuộc sống của R là gì. Trong khi cầu nguyện thì có lúc trời trở nên lạnh. Vì rất thắc mắc nên R mở mắt ra nhìn, thì nhận ra mình bắt đầu cầu nguyện vào ban ngày, nhưng một lúc nào đó đã trở thành ban đêm. Và cũng có khi đang cầu nguyện thì trời trở nên ấm áp. Một lúc nào đó đêm đã qua đi, trở thành ban ngày và mặt trời mọc lên ở giữa trời.
R càng cầu nguyện lâu thì điều mà R càng nhận biết là ‘Hãy cầu nguyện thêm. Hãy tiếp tục sống cầu nguyện.’ Chính vì thế, R nghĩ rằng ‘Nếu mình cầu nguyện chắc là mọi việc sẽ được giải quyết hết. Việc cần làm ưu tiên nhất trong cuộc sống của mình là việc cầu nguyện.’ Trong suốt 1 năm, chỉ cần có kẽ hở thì tất cả lại đến đó cầu nguyện. R đã tiếp tục cầu nguyện dù là vào mùa đông, mùa xuân, mùa hè, hay mùa thu.