Miko làm cho R xem xét thời đại diễn biến như thế nào,
nhà thờ đạo cũ vận hành như thế nào.
Trích sách CĐCMTBĐ tr.317-320
Có năng lực, nhưng không có nơi gối đầu bằng MG
Tôi quay lại núi Sam-gak, chuyển đến phía viện cầu nguyện núi Kam-nam, cầu nguyện và xem tình hình. Lúc này, ĐC làm cho tôi xem xét thời đại diễn biến như thế nào, nhà thờ đạo cũ vận hành như thế nào. Và tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm con người.Khi tôi đi đến những nhà thờ đạo cũ, tôi thấy họ truyền giảng về sự Tái lâm của Chúa Giê-su như là điều cơ bản, những người đó hỏi tôi có năng lực không, tôi nói mình đã sống cuộc sống cầu nguyện trong 20 năm ở trên núi, bây giờ đang đi ra ngoài và quan sát xung quanh. Người đó hỏi tôi là “Anh có thể làm giống như người truyền giảng phục hưng kia không?” Tôi bất ngờ trước câu hỏi đó và cười khúc khích.Tôi nói: “Những người truyền giảng phục hưng kia vừa giảng vừa nói dối nên họ không thể nào so sánh với tôi được.” Ông Yu nói là trước đó không lâu, ông nghe một người nào đó nói là “Đã gặp người đến từ nông thôn nhưng năng lực của người đó thật sự tuyệt vời lắm.” nên ông đã đi tìm người đó. Ông kể người đó còn nói chuyện được với cả động vật.Ở quán ăn trong viện cầu nguyện có rất nhiều chuột, chủ quán nói là: “Thấy xin lỗi khách quá. Nếu ai đó giải quyết dùm mấy con chuột kia thì tôi sẽ cho người đó ăn miễn phí mỗi ngày.” Người thanh niên đến từ nông thôn đó nói: “Tôi sẽ ngay lập tức làm cho chuột không đến nữa nên cô đừng lo. Bây giờ đang có 6 con chuột. Lũ chuột này! Ta đã đến đây rồi. Đừng quay trở lại nhà này nữa! Chúng mày mà đến thì sẽ chết. Trong tên của Chúa Giê-su hãy đi đi.”Sau đó chuột không xuất hiện cho đến khi người thanh niên đó ăn hết cơm. Một tuần sau, người thanh niên đó hỏi thì cô chủ quán nói là trong khoảng thời gian đó không thấy chuột một lần nào nữa. Sau đó, cô chủ quán thắc mắc là tại sao người đó không đến nữa nên đi tìm và thậm chí đi lên tận đỉnh núi để tìm. Ông Yu nói chính mình cũng muốn tìm người đó.Vì thế, tôi đã nói tôi chính là người đó. Ông Yu đột nhiên nắm lấy tay tôi và nói: “Hãy nói chuyện với tôi nhé.” rồi ông chở tôi trên xe ô tô cá nhân của ông đến nội thành Seoul và mời tôi ăn. Tôi ăn thịt heo cuốn xà lách là món tôi muốn ăn.Có Ý muốn nên ĐC làm cho tôi gặp người này. Vì thế, ĐC làm cho tôi ở Haeng-dang-dong rồi quay trở lại viện cầu nguyện ở núi Sam-gak. Người đó hỏi tôi nhiều điều và cũng kể nhiều chuyện. Người đó nói là người đó sẽ bỏ tiền ra và tổ chức phong trào nên bảo tôi hãy làm phong trào.Nhưng nếu muốn tổ chức phong trào trong một tuần thì giá thuê chỗ rất đắt. Người đó nói nếu tôi làm phong trào và thể hiện năng lực thì người ta sẽ dâng hiến nhiều và sau phong trào sẽ trả tôi một nửa số tiền thì như thế nào. Nhưng tôi không nhận cảm động nên quyết định không làm.Nếu làm phong trào vì tiền và mắc nợ thì chắc có chuyện lớn. Và nếu làm phong trào rồi công bố hết 4 giáo lý trong một lần thì không được nên ĐCT giữ chặt tôi và hướng dẫn để tôi không làm phong trào.Nhưng tôi đã kết duyên với người đó. Vì có Ý muốn của Thiên Đàng nên thật ra việc kết duyên với người đó quan trọng hơn làm phong trào. Người đó nói với tôi là mỗi khi đói bụng thì sẽ mời tôi ăn cơm thỏa thích. Thay vào đó, người đó bảo tôi hãy cho người đó ân điển và cầu nguyện để người đó giải quyết công việc khó khăn của mình. Người đó nói là nếu tôi giải quyết được thì người đó sẽ làm nhà thờ cho.Tôi ở núi Sam-gak trong một khoảng thời gian với những câu chuyện như thế, khi tôi xuống khỏi nơi đó, tôi đã lấy số điện thoại của một số người. Và tôi đi tiên phong ở khu vực lân cận tỉnh Nam-ga-jwa, làm ra nhà thờ nhỏ có khoảng 50 người tập hợp. Nhưng người ta không biết rõ về tôi nên họ lập người đã từng đi học thần học lên truyền giảng trên bục giảng, còn tôi họ chỉ nhờ tôi xem khải tượng hay những điều về mặt linh hồn ở phía sau. Mấy tháng sau, tôi đã rút khỏi nhà thờ đó.