Vào ngày 25 tháng 10 năm 1980, cuối cùng, tôi chở hành lý trên một chiếc xe taxi và chuyển đến Sam-seon-kyo. Toàn bộ hành lý là cái cặp và hình vẽ 30 bài giảng, cùng một hộp đựng dụng cụ ăn uống.
Tòa nhà tôi chuyển đến rộng 200 pyong, có 30 phòng nhưng không có một chỗ nào tôi có thể sử dụng đúng đắn. Đó là tòa nhà được xây vào thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng. Toàn bộ đều cũ kỹ, cửa kính gần như bị vỡ hết, cửa cũng cũ, tường thì đang bị sập.
Trước tiên, tôi chỉ dán lại tường của một phòng và bắt đầu sử dụng làm nơi làm lễ. Căn phòng tồi tàn nhưng to nên tốt. Cũng có nhà bếp, tuy tối nhưng có nồi treo trong bếp và có nước máy nữa.
Tôi tiếp tục dọn dẹp, gom rác thành một xe tải, đào đất chôn rác và cuối cùng nơi đó cũng sạch sẽ ở một mức độ nào đó. Nơi đó đã từng là khu đất trống mà mỗi ngày mấy con chó xung quanh đến chơi và ị đầy phân, nhưng vì tôi tiếp tục dọn dẹp nên căn nhà ma đó trở nên sạch sẽ.
Có một lần, có con chó đến, vì quá sạch sẽ nên nó không quen ị hay sao mà lén nhìn tôi rồi cũng đã ị ra đó. Nó ị ở chỗ sạch sẽ nên tôi đóng cửa chính lại ngay và đuổi nó đi. Tôi nói với con chó đã ị là: “Mày đúng là con chó! Con chó này, đã dọn dẹp sạch sẽ mà mày ị ra đây hả? Mày phải ị ở nhà mày chứ.”
Tôi lấy đá ném nó, con chó định đi ra cửa chính giống thường ngày nó vẫn đi sau khi vệ sinh xong, nhưng vì cửa đã bị đóng nên nó chạy vòng ra phía sau tòa nhà. Vì không còn nơi nào để ra nên nó tiếp tục chạy vòng vòng trong tòa nhà. Một vòng là hơn 70 m, nó chạy khoảng 7 vòng nên lè lưỡi ra và thở hỗn hển, sau đó, nó nằm xuống và sủa dữ dội.
Tôi nói là: “Ta không nói dài dòng với mày. Mày đừng lấy nhà này làm nhà vệ sinh nữa. Nếu còn thêm một lần nữa thì ta sẽ không cho mày về nhà. Mày không biết ta là ai hả? Nếu biết thì dù mày là chó thì mày cũng không làm như thế.”
Con chó nghe xong không làm vẻ mặt hung dữ nữa mà nhìn tôi. Tôi nói là: “Bây giờ thì đi đi.” và tôi cho nó đi.Sau đó hình như con chó đi vào một lần nữa rồi đi ra và không trở lại. Ít nhất phải tốt hơn con chó này thì mới đi theo thời đại này được. Người không như thế thì đang khi đi theo, sẽ đi con đường riêng của mình.
Tôi bắt đầu even chính thức vào nửa kỳ đầu lịch sử PH ở Sam-seon-kyo. Đó là nơi được chuẩn bị như là “Kami cung ứng.”
Nếu so sánh với tòa nhà đó thì những nhà thờ tiên phong của Kami dạo gần đây là cung điện. Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh mà phải even nhiều giống như tôi đã làm trong quá khứ cho đến bây giờ.