Khoảng thời gian cuộc sống riêng thật dài đã kết thúc, khi R mang theo Phúc Âm đến Seoul để cứu độ thân thể và linh hồn của sự sống thì R đã rất vui. R cuộn tờ biểu đồ là bản thu nhỏ của ‘30 bài giảng’, cột lại bằng dây, vác trên vai giống như vác đại bác, một tay xách chiếc cặp 007, tay kia cầm theo máy chiếu slide để cho xem biểu đồ và rời đi. R cầm theo vũ khí Lời Chúa này, đi qua đỉnh núi Apseopgol và đi xe buýt từ Jinsan đến Daejon, rồi đi xe buýt tốc hành từ Daejon đến Cheonan. Lúc đó hai thanh niên sống ở Geumsan đã đi cùng với R. R nói là ‘Chúng ta hãy vung tốt thanh gươm của Lời Chúa mà R nhận được từ ĐC và hãy tiêu diệt Satan!’ trước khi đến Seoul thì R quyết định dừng lại ở Cheonan trong một tuần cùng với hai thanh niên đó, cầu nguyện rồi mới đi.
Nơi mọi người cầu nguyện là núi Baebang ở phía sau lối đi đến Onyang (Asan) từ Cheonan. Lúc đó, người bạn đã từng sống ở Geumsan đang làm ruộng nhân sâm ở núi Baebang, R bảo họ rằng ở phía đó có nhà mà có thể ở tạm. Trước tiên, để hành lý ở đó, đi vào núi và bắt đầu cầu nguyện cực độ để cứu sự sống. Những thanh niên khác ăn cơm và nghỉ ngơi ở bên cạnh R, họ canh chừng cho đến khi R cầu nguyện xong.
Có cây thông ở một chỗ nọ, bên dưới đó không có cỏ nhiều nên đã chọn chỗ đó và cầu nguyện. R cầu nguyện, nhưng rắn độc mà tượng trưng cho Satan kéo đến từ bốn phía và ngăn cản R cầu nguyện. Nhưng những con rắn độc không thể đến nơi mà R cầu nguyện, nó chỉ bò xung quanh R và cho cảm giác sợ hãi. Thế nhưng, R tin là vì có con người nên chúng ngửi thấy mùi thì sẽ không đến, R không để ý và cầu nguyện. R ngồi im ở đó không nhúc nhích, cũng không chuyển chỗ, ra lệnh cho rắn độc theo như R học được từ ĐC, đuổi chúng đi và tiếp tục cầu nguyện. Bằng cách đó, R mài gươm của Lời Chúa nhiều hơn, vũ trang thêm cho tấm lòng của R bằng lửa của Thánh Linh, lửa của Lời Chúa.
Sau đó khi tìm hiểu, R mới biết núi Baebang là nơi nổi tiếng toàn quốc vì có nhiều rắn độc. Do đó, người dân trong khu vực mỗi lần đi ra ngoài ruộng đều mang ủng đến tận đầu gối và đi lại. Người ta nói trong vòng 1 năm ở khu vực đó, có mấy người bị rắn cắn chết, cũng có khi sống sót trong cơn thập tử nhất sinh. R đã cầu nguyện ở nơi cực độ nhất.
Khi R đang cầu nguyện ở đó trong mấy ngày, một thanh niên đi cùng R nói là bản thân đang cầu nguyện thì nhìn thấy khải tượng. Người đó nói thấy Chúa Giê-su xuất hiện ở tảng đá to ở phía đối diện, chạm cây gậy lên tảng đá, đốm lửa lóe lên như đang hàn điện rồi phát ra lửa và tảng đá từ từ tan chảy. ĐC nói với R là “Vì con cầu nguyện, nên Ta cho thấy uy lực đó.” R cầu nguyện và nói là “Xung quanh con có rất nhiều rắn ạ.”, ĐC làm cho R nhận biết rằng “Giống như thế, nếu con đi ra ngoài truyền Phúc Âm, thì Satan sẽ sử dụng con người, tấn công và ngăn cản con một cách độc ác. Nhưng nếu con truyền Phúc Âm, thì nhiều người sẽ nghe Lời Chúa đó và được chundo. Khi truyền Phúc Âm, dù Satan ngăn cản thì cũng hãy chiến thắng và truyền Phúc Âm. Hãy quyết tâm sẽ thực hiện lịch sử của ĐCTbằng cách truyền Phúc Âm và hãy làm một cách tuyệt vời! Hãy cầu nguyện cho cá nhân - dân tộc - thế giới ở đây.”
Và ĐC đã huấn luyện cho R phải làm như thế nào khi truyền Phúc Âm. “Thứ nhất, đó là phân chia Satan và người bị Satan sử dụng rồi đối xử. Đừng ghét con người mà hãy ghét Satan. Thứ hai, đừng chỉ nhìn bên ngoài và đừng đối xử bằng cái ác chỉ vì con người không nghe lời và nói xấu. Nếu truyền Phúc Âm thì Satan sẽ cản trở quyết liệt thông qua con người. Nhất định phải biết điều này, cầu nguyện và đối xử bằng tình yêu thương. Thứ ba, nếu truyền Lời Chúa cho hai người trong một lần thì chủ quan của họ sẽ trở thành dây hai tao nên không cắt đứt được. Chính vì thế, hãy truyền Phúc Âm cho một người. Phải như thế thì chủ quan bản thân mới bị cắt đứt và nhận được sự cứu độ bằng Phúc Âm. Thứ tư, khi truyền Phúc Âm thì hãy xem xét họ kỹ lưỡng. Phải phán đoán được họ có phải đến từ tôn giáo của thời đại cũ có huyết thống về đức tin hay không, hay họ đến từ thế giới ngoại đạo, con phải che giấu mình và chỉ thể hiện thông qua Lời Chúa thôi.”
Lúc đó ĐC đã cho R thấy linh hồn của con người của thời đại này, họ chịu nạn đói Lời Chúa, linh hồn của họ đói khát và sắp chết. Ngay cả mỹ nhân xinh đẹp cũng không ăn được lương thực của Lời Chúa, nên linh hồn đó ốm như chiếc đũa chỉ còn da bọc xương, đó là hình thể mà chỉ nhìn thôi cũng thấy xấu xí. Giống như việc R thấy cảm kích khi đi cho thức ăn cho những người đói khát, R đã ra đi để cho lương thực của Lời Chúa cho những linh hồn đói khát nên R thấy tràn đầy niềm vui và hy vọng.